Lão Tử Tinh Hoa- Thu Giang Nguyển Duy Cần .
Học
&&&
Cũng như về Nhân , Nghĩa , Thánh , Trí , Lão Tử chủ trương “Tuyệt học vô ưu “ ( dứt học không lo ) là tại sao ?
Có kẻ cho rằng Lão Tử chủ trương ngu dân ... thực sự thì như thế nào?
Cái “ học “ mà ông bảo nên “dứt “ đi , tức là cái học Nhị Nguyên , cái học chi li vụn vặt theo đuổi sự vật bên ngoài mà không biết trở về gốc , tức là cái Đạo nơi lòng mình . Cái học của con người thường thiên về hướng ngoại , biện phân : Thiện Ác , Thị Phi , Vinh Nhục ...đó là cái học xa với Đạo . Bởi vậy ông mới nói :
Dứt học , không lo, dạ với ơi , khác nhau chỗ nào ? Lành với dữ , khác nhau ở đâu ? ( Tuyệt học vô ưu , duy chi dữ a , tương khứ kỉ hà ? Thiện chi dữ ác , tương khứ nhược hà ?) Được người ta “ dạ “ đâu phải là vinh , bị người ta “ ơi “ đâu phải là nhục ...Thực ra 2 chữ dạ và ơi đủ đâu phân vinh nhục . Cũng như thiện và ác , khác nhau chỗ nào ? Chẳng qua là bề mặt bề trái của bất cứ mọi sự vật nào trên đời .
Còn chia phân Thiện Ác , Vinh Nhục ... là còn sống trong cái sống chia lìa của “ Tư ngã “xa lìa với cái sống Một , thì tránh sao khỏi lo lự viển vông .
Bởi vậy , ở chương 48 ông lại nói thêm :”Vi học nhật ích , vi Đạo nhật tổn “ ( theo học càng ngày càng tăng , theo Đạo càng ngày càng giảm ) .
Tăng cái gì ? tăng sự phiền phức rườm rà chi li vụn vặt . Trái lại kẻ theo cái học về Đạo , thì trở về nguồn gôc , nên càng ngày càng tiết giảm những cái vụn vặt chi li vô cùng phiền phức , và đồng thời dục vọng càng ngày càng giảm thêm ... đến mức vô vi .
Đó là cái học cần phải dứt đi , để trở về với Đạo Một , và cái học cần thiết cho người là cái học trở về nguồn , tức là phải “ học bất học “. Chương 64 ông nói :” Học bất học , phục chúng nhân chi sở quá “ ( Học cái không thể học được , giúp cho chúng nhân hối mà trở về ) .
Chữ Học là chỉ sự học hành theo nghĩa thường , chữ “ bất học “là ám chỉ “ cái không thể học “ ,vì Đạo là cái bất khả ngôn luận , bất khả tư nghị .
“ Đạo khả Đạo phi thường Đạo “ cho nên mới nói : Bực Thánh Nhân mà biết học về Đạo , thì khiến được lòng dân hối trở về với nguồn gốc .
Câu :” Thị dĩ Thánh Nhân , dục bất dục , bất quí nan đắc chi hóa , học bất học , phục chúng nhân chi sở quá “, cần phải dịch như thế này mới nhất trí hơn :” Bởi vậy bậc Thánh Nhân , muốn cái không thể muốn , không quí của khó được , học cái không thể học , giúp chúng nhân hối mà trở về “ .
Tóm lại , về chữ Học , Lão Tử chủ trương :
Không nên theo đuổi cái học la tập của Nhị Nguyên , chia lìa cái Sống Một làm 2 , tức là cái học biện phân Nhĩ Ngã , Nội Ngoại , Thị Phi , Vinh Nhục , Thiện Ác ...
Mà cần phải học cái không thể học ,tức là học cái “ bất khả tri “,” bất khả Đạo “, “ bất khả danh “ , nghĩa là học về cái “ trở về nguồn gốc “ , tức là Đạo .
&&&&&
Ghi nhận :
Ai cũng thích Thiện , nên xem kẻ trộm là ác xấu , bắt được thì nhốt giam hay chặt tay chân như bên Trung Đông để trừng trị . Thành ra trở thành Ác vì hại người , không còn thiện nữa !
Nếu là bậc thánh trí , thì làm sao không dùng hình phạt , mà dân không trộm cướp mới hay !
Biết đâu nguyên nhân là do triều đình xa hoa , phung phí , đánh thuế cao , làm dân nghèo đi , và trở thành trộm cướp .
Chứ dùng hình phạt nặng ,để dẹp trộm cướp , nhưng giết bao nhiêu dân cho vừa ? Vì đói quá , cho dù biết chết dân cũng đành phải ăn trộm .
Giảm thuế , tăng phúc lợi , giúp dân công ăn việc làm là hành động thiết thực nhất . Giảm xa hoa , bớt nhũng nhiễu , không cờ bạc ...
&&&
Thứ Ba, 4 tháng 3, 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét