Lão Tử Tinh Hoa – Nguyễn Duy Cần .
Tam Bửu 1 .
&&&
Chương 67 , Lão Tử viết :”Ngô hữu Tam bửu , trì nhi bảo chi : Nhất viết Từ , Nhị viết Kiệm , Tam viết Bất cảm vi thiên hạ tiên . Từ cố năng Dũng , Kiệm cố năng quảng , Bất cảm vi thiên hạ tiên , cố năng thành khí trưởng “. ( Ta có 3 vật báu , hằng nắm giữ và ôm ấp : 1 là Từ , 2 là Kiệm , 3 là không dám đứng trước thiên hạ . Từ mới có Dũng , Kiệm mới có rộng , không dám đứng trước thiên hạ thì được ngôi cao .
&&&
Từ là yêu thương tất cả mọi người bất luận là người lành hay người dữ , tha thứ độ lượng . Chương 49 , ông có nói :” thiện giả ngô thiện chi , bất thiện giả ngô diệc thiện chi ... Tín giả ngô tín chi , bất tín giả ngô diệc tín chi “ ( Với kẻ lành thì lấy lành mà ở , với kẻ chẳng lành cũng lấy lành mà ở ...Với kẻ thành tìn thì lấy thành tín mà ở , với kẻ không thành tín thì cũng lấy thành tín mà ở . Như thế ta thấy rằng Lão Tử rất là hoằng đại đối với tất cả mọi người . Dưới mắt ông không có kẻ thiện người ác , không có kẻ phải người quấy , không có kẻ quí người tiện ... Gần với Bát Nhã Bình đảng của nhà Phật .
Không như Khổng Tử chủ trương “ dĩ trực báo oán , dĩ đức báo đức “, Lão Tử xướng lên thuyết “ báo oán dĩ đức “ .
Lấy đức mà trả oán thì oán mới tiêu tan , lấy trực mà báo oán thì cũng không làm sao dứt được hậu hoạn của lóng thù hận . Nhân đạo phải đứng trên công lí .Với chữ Tử của Lão Tử , ta không lạ gì ông khinh Nhân Nghĩa mà trọng Đạo Đức , lòng rất rộng rãi , không câu chấp , không thiên vị . Đó là hạnh của bậc chí nhân .
Lấy “ oán mà báo oán “ là việc thường tình , lấy “ trực mà báo oán “ thì cao hơn 1 bực , nhưng lấy “ đức mà báo oán “ thì phải là kẻ phi thường , đứng trên loài người vì đã tha thứ , lại còn yêu thương được kẻ đã làm hại ta , phải là bậc chí nhân chí dũng trên đời , phải là kẻ đã thắng được lòng vị kỉ và ham sống của mình . “ Thắng nhơn giả hữu lực , tự thắng giả cường “ .
Kẻ mà thắng được lòng ích kỉ của mình , lấy đức mà trả oán , là kẻ dũng mãnh nhất trên đời . Bởi vậy Lão Tử mới nói :” Từ cố năng Dũng “.
Tóm lại , người mà thực hiện được chữ Từ , là người chí thiện chí tín . Chí thiện nên không thiện riêng với 1 ai , dù với người thiện hay bất thiện . Chí tín nên nên không thành tín với riêng ai , dù là với người thành tín hay không thành tín . Vô Vi của Lão Tử quả là khó khăn cho những ai chưa diệt được Bản Ngã , chưa diệt được lòng “ tham sinh úy tử “của mình , và quả là hành vi của người đại Dũng .
Ta nên để ý đến cái Dũng của bậc Thánh nhân : sở dĩ họ khác với thế nhân là nơi họ , Dũng bao giở cũng căn cứ trên lòng Từ . Bởi vậy Lão Tử mới nói :” Kim xá Từ thả Dũng ...tử hĩ “ ( nếu bỏ Từ mà được Dũng , là chết vậy ) .. Đó là “ thất phu chi dũng “ , đó là cái dũng của kẻ bạo tàn :”Cường lương giả , bất đắc kì tử “ ( dùng bạo lực , chết bạo tàn ) , đó là lẽ dĩ nhiên .
&&&
Căn bản thứ 2 của lão Tử là Kiệm .
Kiệm , tức là biết ức chế lòng thích xa xỉ và thỏa mãn thú tính của nhục thân. Lão Tử thường khuyên ta hãy “ khứ thậm , khứ xa , khứ thái “. Xa là xa xỉ . thái là phung phí kiêu sa , Thói xa hoa là cái bệnh nguy hiểm nhất cho kẻ cầm quyền trị nước .
Kiệm giúp cho ta biết đủ , sống không nô lệ lấy dục vọng , không nô lệ ngoại giới , không nô lệ bất cứ 1 thế lực nào . Trái lại , kẻ sống trong xa hoa ,sớm muộn gì cũng sẽ đi đến nô lệ dưới mọi hình thức . người mà có đức Kiệm là người sống trong đơn giản , không chạy theo cáo phụ mà quên cái chánh của đời người . Cho nên người Kiệm mới có thể có lòng rộng rãi , thứ tha , tự do và làm nên đại sự : kiệm cố năng quảng “.
Cầm quyền trị nước mà sống không Kiệm ước , kiêu sa là cái hại cho nước ; họ sẽ đặt vào đầu dân chúng sưu cao thuế nặng để có đủ mà cung phụng nếp sống củ họ , Người theo Đạo thì : Tổn hữu dư , bổ bất túc “ , trái lại nếu vì lòng ích kỉ ( người xa xỉ là người ích kỉ ) mà “tổn bất túc , bổ hữu dư “ làm cho giàu nghéo quá chênh lệch , giai cấp đấu tranh , phải chăng chính mình gây nên họa chiến tranh , tự mình vời họa đến cho mình .
Chương 53 ,ông nói :” Triều thậm trừ , điền thậm vu , thương thậm hư . Phục văn thái , đái lợi kiếm , yếm ẩm thực , tài hóa hữu dư .Thị vị đạo khoa , phi Đạo dã tai !” ( Triều đình lộng lấy thật , mà ruộng nương đầy cỏ hoang , còn kho đụn thì trống trơn . Áo quần sang trọng thật ,đeokiếm bén , ăn uống chán , của cải thừa . Nhưng đó là đường của đạo tặc , đâu phải dường của Đạo lớn ).
Nếu lâu dài ở chốn triều đình mà lộng lẫy , huy hoàng là nhờ người ta đã “lấy chỗ thiếu “ của dân mà “ bù thêm vào chỗ dư “ của giới giàu sang ở triều đình . Vì thế mới nói “ ruộng nượng đầy cỏ hoang “ ,” kho đụn trống rỗng “ không còn 1 hột thóc . Các bậc Vua Chúa Quan Quyền thì có dư lại có dư thêm , còn chúng dân đã thiếu lại càng thiếu thêm , đó là hậu quả của sự trị nước của kẻ không lấy Kiệm Ước làm đầu .
Bởi vậy , họ ăn mặc cực kì sang trọng , đeo gươm bén , ăn uống chán , của cải thừa ... Như vậy họ là kẻ “ Đạo Khoa “ nghĩa là bọn đạo tặc cướp của kẻ khác để khoa trương ... chứ không phải trị nước theo Đại Đạo , vì theo Đạo phải biết “ bớt chỗ dư bù chỗ thiếu “ Chương 59 , Lão Tử đã nói rõ :” Trị nhân sự thiên mạc nhược sắc . Phù duy sắc , thị vị tảo phục . tảo phục vị chi trọng tích đức . Trọng tích đức tắc vô bất khắc . Vô bất khắc tắc mạc chi kì cực . Mạc chi kì cực khả dĩ hữu quốc “
( Trị người , giúp trời không chi bằng tiết kiệm . Tiết kiệm phải là việc lo đầu tiên . Lấy nó làm việc lo đầu tiên , thì chứa được đức . Chứa được đức , thì không có gì là không thắng được , thì không ai biết được chỗ cùng cực của nó . Không ai biết được chỗ cùng cực của nó , thì mới có thể nắm giữ được nước )
&&&&&&
Ghi nhận :
Xem Lão Tử qua lời bàn của Thu Giang Nguyễn Duy cần , ta thấy không còn gì để nói .
Tất cả đều rõ ràng như ban ngày .
Thế nhưng xã hội Việt Nam , tại sao không có 1 nhà Chính trị yêu dân như con ?
Vẫn còn nhiều bất công vô cùng ! Quả là thế giới này đang đi xuống tậm cùng . Không có ai chăng ? Cả 8 tỉ người ?
Nhưng chỉ có Trung Hoa và Việt Nam , mới là truyền nhân chính ! Thế nhưng đệ tử lại không có ai theo ? Lại càng trái lại với tôn chỉ của Lão Tử !
Như Bill Gates , giàu có trăm tỉ đô la ? Và các bậc cầm quyền chính trên khắp thề giới ! Có ai là nghèo , hay đạo đức thương dân như con đẻ ! Yêu dân như cha mẹ !
Tuyệt nhiên không ? Có lẻ Đạo Đức Kinh là 1 chuyện vô tưởng ? Chuyện Thần Tiên của Trên trời ? Không bao giờ làm được ?
Nếu như thế thì Lão Tử có thể nói là 1 người (Điên ) , là người mơ ước 1 thế giới quá tầm tay của nhân loại .
&
Cũng như Phật , Chúa , cũng không có ai là truyền nhân chính sao ?
&
Mà cả thế giới đều xa đọa .
&
Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2008
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét