Mỗi ngày một bài thơ .
Thời xưa có câu : nhất quỉ , nhì ma , thứ ba học trò …không phải là sự chê bai hay nói xấu , mà là 1 sự năng động , đổi thay . con người khác con vật ở chỗ là mỗi ngày đều đổi mới , mới lạ , như dòng sông chảy mãi không ngừng ! nếu đứng im , thì đó là sự chết .
Xưa , ghét sự thay đổi , quân sử thần tử …, tất cả những gì ở trên ban ra là đúng , không được thay đổi ! Nên lúc nào cũng gò ép học trò , là tương lai của đất nước ,vào 1 quĩ đạo cứng nhắc cô lập …Và đó là chính sách Bế Quan Tỏa Cảng , như Trung Hoa và cả Việt Nam xưa . Làm cho đất nước bị nước ngoài xâm lăng !
Và bây giờ , lứa tuổi 9X , 8X , nghĩ gì và làm gì ? Bọn chúng là học sinh , sinh viên và sau cùng sẽ lãnh đạo đất nước ! Đúng vậy thôi ! tại sao chúng lại thích thay đổi , hay tỏ ra sự thay đổi ! Đó chính là sự tự khẳng định mình ! Không ai có thể nghĩ dùm , làm dùm ! Chỉ trừ người bị tê liệt mà thôi !
Chính vì thế , mới có sự phát minh , tìm tòi . Còn không có phát minh hay tìm tòi , thì đó là sự ngưng trệ , bất động , và sau cùng đi vào cõi chết ! Có thế thôi !
Ăn thua là người lớn ,kẻ lãnh đạo , phải tìm ra 1 sân chơi ,1 lối đi rộng rãi , không gò bó , áp bức , luật lệ cứng nhắc hay học thuộc lòng những sáo ngữ xa xưa !!!
Chúng sẽ tự tạo ra 2 con đường , hay 3 ,4 gì đó , tùy theo khả năng và sự lanh lợi của chúng !
Hoặc chùng tự hủy thân , trở thành ù lì ngu si đần độn , vô cảm trước cuộc sống sinh động ,và sau cùng là tiêu trầm …không có ích gì cho nhà nước hay thế giới ! Vì chúng như là 1 cục bột ,vô tri vô giác , bảo đi là đi , bảo đứng là đứng .
Chỉ có 2 trường hợp đó thôi .
Nhưng may mắn thôi , vì chúng không lẽ nào tự hủy cuộc đời của chúng .nhưng chúng phải tím lối thoát ! Không lẽ cứ mặc mãi 1 cái áo cũ xì , nhỏ bé , khi chúng lới lên ừng ngáy …
Nếu cấm đoán hay gò chúng hướng về 1 phía …cho dù hường về đông , về tây , nam bắc gì đó . chúng cũng không thích . Chúng thích theo con đường chúng tự tạo ra . Không cần biết là con đường đó đau khổ hay hạnh phúc ! Nhưng cũng cứ đi !
Trên trang báo hôm nay ,10-09- 2007 thanh thiếu niên Trung Hoa , tự tạo cho mình 1 thứ chữ mới , để đối thoại cùng nhau , tránh sự nhòm ngó của các bâc cha ông ??? tại sao thế ? tại sao chúng không dùng chữ cũ ? Ở Việt Nam cũng thế thôi ! Cũng có 1 số chữ mới chế ra .
Lý do hình như đơn giản ! Vì chúng muốn có 1 tiếng nói riêng , tự do , không áp đặt , tự do phát biểu ý kiến , Và như các lý do trên , vì cha ông không cho chúng tự do phát biểu ý kiến riêng , kiểm sóat chúng . Không cho chúng thay đổi mọi thứ cho phú hợp với thời đại mới . nên chúng phải thoát ly , tạo nên 1 sân chơi riêng biệt , tự do hơn và vui vẻ hơn ! Có thế thôi !
Nếu bảo chúng là vô đạo đức , là đi ngược đạo lý cha ông , thì cũng đúng thôi .
Nhưng chúng bảo , chúng ta theo chính sách bế quan tỏa cảng thì sao? Lại đi vào vết bánh xe đổ khi xưa !
Ai đúng ai sai ? Lịch sử sẽ phán xét . Như ta đang phán xét lịch sử , là thời Tự Đức , có chính sách bế quan tỏa cảng , làm VN tụt hậu 100 năm ? Mai sau có chắc lịch sử sẽ phán xét ta như thế không ? Hay khen ngợi chúng ta thông minh sáng suốt ?
Bởi thế ,câu Nhất quí nhì ma thứ ba học trò , bao giờ cũng đúng .
&&&
Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2007
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét